Top 10+ Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên

Trang chủ / Văn Mẫu / Top 10+ Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên

Top 10+ Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên

  • Th6 09, 2025
  • Share:

Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca, mang đến cho người đọc cảm giác thư thái, nhẹ nhàng và sâu lắng. Những bài thơ viết về thiên nhiên không chỉ đơn thuần miêu tả vẻ đẹp của đất trời, cỏ cây, sông núi, mà còn phản ánh tâm hồn nhạy cảm, rung động trước cái đẹp của người thi sĩ. Viết đoạn văn thể hiện cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên là cơ hội để học sinh bày tỏ tình yêu đối với môi trường sống, đồng thời trau dồi khả năng cảm thụ văn học và thể hiện suy nghĩ một cách chân thành, mạch lạc. Dưới đây là những đoạn văn mẫu giúp các em tham khảo và luyện viết hiệu quả.

Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên mẫu 1

Bài thơ “Sang thu” của Hữu Thỉnh khiến tôi xúc động bởi vẻ đẹp dịu dàng của thiên nhiên lúc giao mùa, cùng với đó là sự rung động rất tinh tế của một tâm hồn yêu thiên nhiên tha thiết. Ngay từ câu thơ đầu tiên “Bỗng nhận ra hương ổi / Phả vào trong gió se”, tôi như cảm nhận được luồng gió nhẹ thoảng qua đầu thu và mùi ổi chín thơm dịu vương vấn khắp không gian. Đó là mùi hương của đồng quê, của mùa màng, của ký ức tuổi thơ. Thiên nhiên trong bài thơ không ồn ào, dữ dội mà rất đỗi nhẹ nhàng, êm ả: dòng sông “dềnh dàng”, đàn chim “vội vã”, sấm “cũng bớt bất ngờ”. Cái tài của nhà thơ là đã vẽ nên cả một không gian thiên nhiên chỉ bằng vài nét chấm phá nhưng đầy sức gợi. Tôi cảm thấy lòng mình dịu lại mỗi lần đọc bài thơ. “Sang thu” không chỉ là một bản nhạc của đất trời mà còn là tiếng thì thầm của cảm xúc, là lời nhắc nhở con người hãy sống chậm lại để cảm nhận vẻ đẹp tinh tế quanh mình. Thiên nhiên chuyển mùa cũng như con người bước vào một giai đoạn mới – lắng hơn, điềm tĩnh hơn và sâu sắc hơn.

Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên 2

Bài thơ “Cảnh khuya” của Chủ tịch Hồ Chí Minh khiến tôi vô cùng ngưỡng mộ bởi sự hòa quyện tuyệt vời giữa tâm hồn nghệ sĩ và tinh thần chiến sĩ trong cùng một con người. Bài thơ mở ra một bức tranh thiên nhiên ban đêm nơi núi rừng Việt Bắc thật nên thơ: “Tiếng suối trong như tiếng hát xa / Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.” Tôi hình dung ra một khung cảnh tĩnh mịch, trong trẻo, trăng như đang đùa giỡn cùng cành lá, tiếng suối ngân nga như khúc nhạc dịu dàng ru đêm. Cảnh khuya ấy thật nên thơ và thanh bình – đối lập hoàn toàn với hoàn cảnh chiến tranh khắc nghiệt. Điều khiến tôi xúc động là ở câu kết: “Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ / Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.” Bác không ngủ vì yêu thiên nhiên – nhưng còn vì nỗi lo cho vận mệnh đất nước. Tôi hiểu rằng trong tâm hồn Bác, thiên nhiên và con người không tách rời. Càng yêu thiên nhiên, Bác càng gắn bó sâu sắc với lý tưởng cao cả. “Cảnh khuya” không chỉ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên mà còn tỏa sáng vẻ đẹp của một trái tim yêu nước nồng nàn.

Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên mẫu 3

Đọc bài thơ “Chiều tối” của Hồ Chí Minh, tôi không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp nên thơ của buổi hoàng hôn nơi núi rừng mà còn thấy được tinh thần thép và tâm hồn rộng mở của một người tù cách mạng. Trong hoàn cảnh bị giải đi giữa chốn rừng núi hoang sơ, Bác vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên: “Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ / Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không.” Cảnh vật vừa gợi sự yên bình vừa gợi sự mênh mang, cô đơn. Nhưng điều đặc biệt là Bác không để nỗi buồn lấn át tâm hồn. Trong phần sau của bài thơ, hình ảnh cô gái xay ngô buổi tối gợi một khung cảnh ấm cúng và đầy sức sống: “Cô em xóm núi xay ngô tối / Xay hết, lò than đã rực hồng.” Tôi vô cùng khâm phục khi thấy trong hoàn cảnh tù đày, Bác vẫn luôn hướng về ánh sáng, về sự sống. Thiên nhiên trong bài thơ không chỉ đẹp mà còn như một điểm tựa tinh thần. “Chiều tối” là minh chứng cho một tâm hồn lãng mạn, một ý chí không bao giờ khuất phục và một tình yêu thiên nhiên, con người sâu sắc.

Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên mẫu 4

Bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh khiến tôi bồi hồi xúc động khi tái hiện hình ảnh làng chài ven biển – nơi gắn bó với tuổi thơ của biết bao người. Tôi không sinh ra ở vùng biển, nhưng nhờ bài thơ này mà tôi như cảm nhận được hơi thở mặn mòi của biển cả, tiếng sóng vỗ, tiếng gọi nhau ra khơi, và niềm vui khi tàu về bến. “Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng / Dân chài lưới ra khơi, dàn buồm trắng như mơ.” Câu thơ ấy như một bức tranh sống động, rực rỡ sắc màu và chan chứa sức sống. Điều đặc biệt là giọng điệu tự hào và yêu thương của nhà thơ đối với quê hương. Dù đi xa, ông vẫn “lặng nghe nước vỗ dưới chân ghế / nhớ cái mùi nồng mặn của cá, của biển.” Tôi hiểu rằng, quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn. Qua bài thơ, tôi thêm yêu thiên nhiên quê hương mình và trân trọng những giá trị bình dị nhưng bền vững của cuộc sống.

Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên mẫu 5

Mặc dù bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến không miêu tả thiên nhiên theo lối trữ tình lãng mạn, nhưng tôi vẫn cảm nhận được tình cảm gắn bó, chân thành của nhà thơ với không gian quê hương thân thuộc. Những hình ảnh như “Ao sâu nước cả, khôn chài cá / Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà” khiến tôi bật cười vì sự hóm hỉnh, mộc mạc. Đó là thiên nhiên gần gũi với cuộc sống người nông dân, không tráng lệ nhưng lại vô cùng ấm áp và thân tình. Dưới lớp vỏ hóm hỉnh ấy là một tình bạn chân thành, không cần mâm cao cỗ đầy. Tôi nhận ra rằng thiên nhiên trong thơ Nguyễn Khuyến không phải để ca ngợi vẻ đẹp hình thức, mà là phông nền để thể hiện tình cảm giản dị, gắn bó giữa con người với nhau và với quê hương. Bài thơ khiến tôi thêm yêu những điều mộc mạc xung quanh, thấy thiên nhiên là một phần không thể thiếu của cuộc sống.

Xem thêm: 

20+ Cảm xúc về một bài thơ thuộc chủ điểm Thế giới tuổi thơ hay nhất

Tuyển chọn 22+ viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ