Tình cảm gia đình luôn là một trong những chủ đề thiêng liêng và giàu cảm xúc nhất trong thơ ca. Qua mỗi bài thơ, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của ngôn từ mà còn thấy được sự gắn bó, yêu thương giữa các thành viên trong gia đình – đặc biệt là tình mẫu tử, phụ tử hay tình cảm ông bà, anh em. Viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình không chỉ giúp học sinh rèn luyện khả năng cảm thụ văn học mà còn là dịp để bày tỏ lòng biết ơn đối với những người thân yêu. Dưới đây là những đoạn văn mẫu sâu sắc, chân thật giúp học sinh tham khảo và luyện viết hiệu quả.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 1
Bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt là một tác phẩm sâu sắc và đầy cảm xúc, khiến tôi không khỏi bồi hồi mỗi lần đọc lại. Tình cảm bà cháu trong bài thơ không hề dữ dội hay bi lụy, mà thấm đượm trong từng dòng hồi tưởng nhẹ nhàng, từng hình ảnh gắn với tuổi thơ tác giả – và cũng là tuổi thơ của rất nhiều người trong chúng ta.
Ngay từ khổ thơ đầu, hình ảnh bếp lửa hiện ra đã gợi nên biết bao cảm xúc: “Một bếp lửa chờn vờn sương sớm / Một bếp lửa ấp iu nồng đượm / Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.” Hình ảnh bếp lửa ở đây không đơn thuần là vật dụng nấu ăn, mà là biểu tượng cho tình yêu thương, cho sự ấm áp của bà – người đã tần tảo nuôi cháu lớn lên qua bao năm tháng gian khổ. Tôi đặc biệt ấn tượng với cách tác giả nhấn mạnh vào ký ức, vào những năm tháng “đói mòn đói mỏi”, vào sự hi sinh thầm lặng của bà mà không một lời than vãn. Điều đó khiến tôi nghĩ đến bà ngoại của mình – cũng là người luôn dành cho tôi những bữa ăn nóng hổi, những câu chuyện cổ tích êm đềm trước giờ đi ngủ.
Bài thơ không chỉ đơn thuần là lời tri ân của một người cháu với bà, mà còn là lời nhắn nhủ sâu sắc về lòng biết ơn đối với những người thân trong gia đình. “Bếp lửa” không có những triết lý to tát, chỉ là dòng cảm xúc chân thành, nhưng chính điều đó làm nên sức sống lâu dài của tác phẩm. Đọc xong bài thơ, tôi càng thêm yêu gia đình, thêm trân trọng từng khoảnh khắc nhỏ bé bên người thân – vì đôi khi, điều quý giá nhất lại là điều bình dị nhất.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 2
Tiếng gà trưa của nhà thơ Xuân Quỳnh là một trong những bài thơ khiến tôi xúc động sâu sắc bởi tình cảm gia đình giản dị nhưng thiêng liêng được thể hiện qua dòng hồi tưởng của một người lính. Giữa khung cảnh chiến trường khốc liệt, tiếng gà trưa bất ngờ vang lên – gợi về một vùng ký ức tuổi thơ êm đềm bên người bà thân yêu.
Bài thơ không miêu tả bà bằng những lời lẽ trực tiếp mà qua những chi tiết gợi nhớ: “Tiếng gà trưa gợi về tuổi thơ / Gợi về bà, về những ngày tháng cũ.” Từng hình ảnh nhỏ bé như “ổ trứng hồng,” “gà mái xám,” hay “cái quạt nan bà đưa tay quạt nhẹ” hiện lên chân thực, giản dị. Tôi xúc động khi nhận ra rằng chính những điều tưởng chừng bình thường ấy lại là nơi lưu giữ tình yêu thương vô điều kiện mà bà dành cho cháu. Hồi ức ấy trở thành điểm tựa tinh thần cho người cháu – một người lính – tiếp tục bước đi trong chiến tranh.
Câu thơ cuối bài “Tiếng gà trưa là tiếng lòng tôi đó” như một lời khẳng định: tình cảm gia đình luôn tồn tại âm thầm trong trái tim mỗi người, là động lực vượt qua những gian nan thử thách. Bài thơ khiến tôi nhớ đến bà nội của mình – người hay ngồi đan len bên hiên nhà, luôn dành cho tôi từng chiếc bánh nhỏ khi tôi về quê. Tình cảm trong bài thơ không ồn ào nhưng sâu lắng, gợi nhắc chúng ta hãy luôn biết ơn, trân trọng những người thân yêu – đặc biệt là trong những khoảnh khắc tưởng như bình thường nhất.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 3
Bài thơ Con cò của Chế Lan Viên không chỉ là một tác phẩm về hình ảnh con cò trong ca dao, mà còn là một bản tình ca ngợi ca tình mẫu tử bao la và bất diệt. Đọc bài thơ, tôi không chỉ thấy được vẻ đẹp của văn hóa dân gian mà còn cảm nhận được tình mẹ dịu dàng, âm thầm, nâng đỡ đứa con trên hành trình lớn khôn.
Ngay từ khổ đầu, nhà thơ đã dùng hình ảnh con cò để nói đến vòng tay mẹ chở che: “Con còn bế trên tay / Con chưa biết con cò…” – nghĩa là, trước khi ta hiểu về cuộc sống, mẹ đã là người gieo vào ta những bài hát ru, những điều tử tế nhất. Con cò trong thơ Chế Lan Viên là biểu tượng cho người mẹ – cần cù, vất vả, luôn hiện diện bên con từ lúc sinh ra đến khi trưởng thành: “Con cò đi ăn đêm / Lặn lội suốt canh thâu.”
Tôi thấy xúc động bởi cách nhà thơ ví tình mẹ như một phần tự nhiên, không thể thiếu trong cuộc sống. Càng về cuối bài, tình cảm ấy càng dâng trào: “Mai khôn lớn, con theo mẹ đi học / Cánh cò trắng bay theo…” – một sự tiếp nối đầy thiêng liêng của tình mẫu tử. Tình mẹ không chỉ là hiện tại mà sẽ đồng hành cùng con suốt đời. Bài thơ khiến tôi nghĩ đến mẹ tôi – người luôn âm thầm đứng sau lo toan, chưa bao giờ đòi hỏi đền đáp. Qua bài thơ, tôi hiểu rằng: tình mẹ là nơi khởi đầu mọi yêu thương, là điều quý giá không gì thay thế được.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 4
Bài thơ Người mẹ của Trần Quốc Minh tuy ngắn gọn nhưng lại khiến tôi vô cùng xúc động bởi những cảm xúc chân thành và giản dị mà tác giả gửi gắm về mẹ – người phụ nữ tảo tần, hi sinh cả cuộc đời vì con cái. Từ hình ảnh chiếc bóng mẹ in lên vách tường, tác giả đã dẫn dắt người đọc đi vào thế giới nội tâm đầy yêu thương, gắn bó và nỗi nhớ khôn nguôi của người con dành cho mẹ mình.
Ngay từ những dòng đầu tiên, tác giả đã gợi ra một khung cảnh rất đời thường, giản dị nhưng sâu lắng: “Bóng mẹ in trên vách / Gầy mòn trong chiều buông.” Tôi thấy lòng mình chùng lại khi hình dung bóng dáng người mẹ lam lũ, vất vả, dãi dầu mưa nắng, chỉ mong con mình được học hành nên người. Có lẽ ai trong chúng ta cũng từng chứng kiến những khoảnh khắc đó: mẹ ngồi khâu áo, chuẩn bị cơm, hay lặng lẽ đợi con về. Những điều tưởng như nhỏ nhặt lại chất chứa biết bao tình thương.
Tôi đặc biệt ấn tượng với hai câu thơ: “Con đi học nơi xa / Mẹ vẫn chờ bên cửa.” Có người mẹ nào không chờ đợi, không dõi theo từng bước đi của con? Đọc đến đây, tôi nghĩ đến mẹ tôi – người vẫn thường gọi điện nhắc tôi mặc ấm, ăn đủ bữa dù tôi đã lớn. Tình cảm của mẹ không ồn ào nhưng sâu sắc và lặng lẽ như ánh sáng le lói nhưng ấm áp trong đêm đông. Bài thơ là lời nhắn nhủ hãy trân trọng những giây phút còn được sống bên mẹ, còn được nghe tiếng mẹ gọi và cảm nhận sự hiện diện thiêng liêng của người mẹ trong từng hơi thở.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 5
Bài thơ Mẹ của Phan Thị Thanh Nhàn là một bản nhạc nhẹ nhàng nhưng chan chứa cảm xúc. Với giọng thơ dịu dàng, đầy yêu thương, tác giả đã gợi lên hình ảnh người mẹ giản dị, tần tảo và luôn âm thầm hi sinh cho con cái mà không đòi hỏi bất kỳ điều gì.
Tôi bị ấn tượng bởi những hình ảnh rất đỗi gần gũi: “Mẹ ru con bằng tiếng võng kẽo kẹt / Ru con bằng bát nước chè xanh.” Hình ảnh mẹ hiện lên không phải là người cao sang, vĩ đại, mà là người phụ nữ thôn quê với những hành động quen thuộc – đưa võng, nấu nước chè, vá áo cho con. Đó là những điều tôi cũng từng thấy ở mẹ mình, và đôi khi vì quá quen thuộc mà chúng ta lãng quên mất.
Sức mạnh của bài thơ nằm ở chỗ nó đánh thức những cảm xúc tưởng chừng đã ngủ yên. Khi tác giả viết: “Mẹ không bao giờ kể công ơn / Mẹ chỉ muốn con nên người tử tế”, tôi cảm thấy nghẹn ngào. Tình mẹ là thế, bao la như biển, lặng thầm như đất, sẵn sàng chở che cho con cả đời mà không hề đòi hỏi đáp trả. Tôi hiểu rằng, những điều mẹ làm cho tôi không thể tính bằng lời hay bằng vật chất, mà bằng cả một đời thầm lặng.
Qua bài thơ, tôi thêm yêu mẹ và cảm thấy biết ơn vì được lớn lên trong vòng tay yêu thương ấy. Mỗi lần đọc lại Mẹ, tôi lại nhắc nhở mình phải sống tốt hơn, trưởng thành hơn để không phụ lòng người đã hi sinh cả cuộc đời vì mình.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 6
Bài thơ Thư gửi mẹ là một bức thư thơ đầy cảm xúc của người con xa quê gửi về cho mẹ. Với tôi, đây không chỉ là một bài thơ, mà là tiếng lòng của biết bao người con khi rời xa vòng tay mẹ, cảm nhận sâu sắc tình yêu thương và sự hi sinh vô điều kiện.
Từng dòng thơ như từng giọt nhớ chảy dài trong lòng người đọc: “Con đi học xa / Mỗi lần thấy bạn có mẹ đưa đón / Con lại nhớ mẹ đến nao lòng.” Tôi cũng từng như thế – những chiều tan học, nhìn các bạn vui vẻ đi bên mẹ, lòng tôi bỗng thấy trống trải. Hóa ra, không phải khi ở cạnh mẹ, ta mới cảm nhận được tình yêu thương. Mà chính lúc xa mẹ, ta mới thấm thía hơn bao giờ hết sự quan trọng của mẹ trong cuộc sống.
Tác giả không chỉ nhớ mẹ bằng lý trí, mà bằng cả trái tim thổn thức: nhớ từng món ăn mẹ nấu, nhớ tiếng gọi tên, nhớ đôi bàn tay thô ráp. Bài thơ làm tôi nhớ đến giọng nói mẹ mỗi tối gọi điện hỏi: “Hôm nay học có mệt không?”, nhớ cả cái ôm vội trước giờ đi xa.
Thư gửi mẹ khiến tôi nhận ra rằng, có một người luôn đứng đợi ta trở về – đó chính là mẹ. Và tình cảm thiêng liêng ấy là điều quý giá nhất mà mỗi người con cần gìn giữ.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 8
Nếu mẹ là dòng suối ngọt ngào thì cha là bức tường vững chắc. Bài thơ Cha của Nguyễn Khoa Điềm đã khắc họa một hình ảnh người cha giàu tình cảm nhưng ít khi thể hiện bằng lời. Điều đó khiến tôi càng cảm động, vì tình cha thường được giấu trong sự im lặng và lặng lẽ hi sinh.
Những hình ảnh như: “Bàn tay cha dắt con đi qua mùa mưa gió / Nhưng chẳng bao giờ cha kể công” khiến tôi lặng người. Tôi nhớ đến cha tôi – người luôn dậy sớm mỗi sáng, lặng lẽ chở tôi đến trường, người không nói lời ngọt ngào nhưng luôn âm thầm che chở tôi khỏi bao điều bất trắc.
Tôi nhận ra, trong đời sống thường nhật, chúng ta dễ dàng cảm nhận tình mẹ vì mẹ thường thể hiện bằng hành động rõ ràng. Nhưng cha – người đứng sau, lặng lẽ – lại mang một tình yêu sâu đậm không kém. Bài thơ khiến tôi muốn chạy đến ôm lấy cha, nói lời cảm ơn mà bấy lâu mình chưa từng nói ra.
Đoạn văn tình cảm cảm xúc về một bài thơ ca ngợi tình cảm gia đình mẫu 9
Bài thơ Ba tôi của Xuân Quỳnh là lời kể ngọt ngào về tình cảm giữa một đứa trẻ và người cha thân yêu của mình. Điều đặc biệt là bài thơ viết bằng giọng của một đứa trẻ, nên mọi cảm xúc đều rất chân thật và gần gũi.
Tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh: “Ba tôi ít nói, chỉ hay cười / Mỗi lần tôi mắc lỗi / Ba không la, chỉ buồn thôi.” Câu thơ ấy khiến tôi nhớ đến cha tôi – người luôn nhìn tôi bằng ánh mắt bao dung, dạy tôi không bằng roi vọt mà bằng niềm tin và sự kiên nhẫn.
Ba tôi không chỉ kể về cha – mà còn là lời tri ân những người đàn ông trầm lặng trong mỗi gia đình. Qua bài thơ, tôi học được rằng: đôi khi, tình cảm không cần phô bày lớn tiếng, chỉ cần đủ để người nhận cảm thấy ấm lòng.
Xem thêm:
Top 10+ Cảm xúc về một bài thơ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên
20+ Cảm xúc về một bài thơ thuộc chủ điểm Thế giới tuổi thơ hay nhất