Trong chương trình Ngữ văn, việc viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về một bài thơ là cơ hội để học sinh không chỉ rèn luyện kỹ năng cảm thụ mà còn học cách lắng nghe những rung động của tâm hồn qua từng câu chữ. Mỗi bài thơ là một thế giới riêng – có khi ấm áp tình quê, có khi sâu lắng nhớ thương, có khi là sự ngợi ca về thiên nhiên, đất nước và con người. Khi viết đoạn văn cảm xúc, học sinh cần thể hiện được sự chân thành, tinh tế trong cách nhìn nhận cái hay, cái đẹp của tác phẩm, đồng thời bộc lộ được cảm xúc cá nhân một cách rõ ràng, logic. Bài viết dưới đây sẽ cung cấp những đoạn văn mẫu sinh động, giúp học sinh tham khảo và nâng cao kỹ năng viết cảm thụ thơ ca.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 1
Bài thơ “Ánh trăng” của Nguyễn Duy đã để lại trong tôi nhiều xúc động sâu sắc bởi những suy ngẫm nhẹ nhàng mà thấm thía về tình người, quá khứ và sự biết ơn. Hình ảnh ánh trăng hiện lên giản dị mà gợi nhớ đến một thời gian khó đã qua, khi con người còn sống gần thiên nhiên, sống trong tình đồng chí, đồng bào. Câu thơ “Trần trụi với thiên nhiên / hồn nhiên như cây cỏ” khiến tôi nghĩ đến sự trong trẻo, chân thành thuở ban đầu. Nhưng rồi, khi cuộc sống đổi thay, con người dễ dàng quên đi quá khứ. Tôi thấy mình như được nhắc nhở khi đọc đến đoạn: “vầng trăng đi qua ngõ / như người dưng qua đường.” Trăng – biểu tượng của tình nghĩa – bị lãng quên trong guồng quay của hiện đại. Và khi “bất ngờ đèn điện tắt”, ánh trăng lại trở về như một người bạn thủy chung. Bài thơ không chỉ là lời tâm sự nhẹ nhàng mà còn là bài học về lòng biết ơn, sống trọn tình trọn nghĩa với quá khứ, với những gì đã giúp ta trưởng thành.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 2
Khi đọc bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải, tôi cảm thấy trong lòng dâng lên niềm xúc động và khâm phục trước tâm hồn cao đẹp của người thi sĩ. Giữa lúc đang nằm trên giường bệnh, nhà thơ vẫn nghĩ đến mùa xuân, đến sự sống, đến cống hiến nhỏ bé cho đất nước. Tôi cảm nhận được tình yêu tha thiết của tác giả dành cho cuộc đời và quê hương qua từng câu thơ dịu dàng: “Ta làm con chim hót / Ta làm một cành hoa…” Không cần điều gì to tát, chỉ cần là một phần rất nhỏ cũng đủ làm nên một mùa xuân cho đất nước. Cái “nho nhỏ” ấy khiến tôi thấy lòng mình dịu lại, và tự nhủ: mỗi người đều có thể cống hiến, dù là bằng những việc rất đỗi bình thường. Đặc biệt, giọng điệu bài thơ mộc mạc, chân thành khiến tôi cảm thấy rất gần gũi, như lời thủ thỉ của một người yêu đời, yêu quê hương trong mọi hoàn cảnh. Bài thơ giúp tôi thêm yêu những điều nhỏ bé và trân trọng từng khoảnh khắc sống có ý nghĩa.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 3
Bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương đã chạm đến những tầng sâu cảm xúc trong tôi bởi tình cảm chân thành, tha thiết mà nhà thơ dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh – vị cha già của dân tộc. Ngay từ khổ đầu, hình ảnh “con ở miền Nam ra thăm lăng Bác” gợi nên sự xa cách địa lý nhưng lại chan chứa yêu thương. Tôi xúc động khi cảm nhận được sự thành kính, lặng lẽ trong từng bước chân của tác giả khi đứng trước lăng Người. Càng đọc, tôi càng thấm thía nỗi tiếc thương sâu sắc khi nhà thơ viết: “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng / thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ.” Mặt trời – biểu tượng của sự sống, được dùng để ca ngợi Bác như một vầng sáng vĩnh hằng, bất tử. Bài thơ không quá cầu kỳ, nhưng từng câu từng chữ đều hàm chứa tình cảm sâu nặng, làm tôi hiểu thêm về tấm lòng của nhân dân dành cho Bác. Bài thơ khiến tôi xúc động và tự hào vì được sinh ra trên đất nước của Người.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 4
Bài thơ “Đồng chí” của Chính Hữu đã để lại trong tôi những rung động sâu sắc về tình đồng đội thiêng liêng trong kháng chiến. Không hào nhoáng, không kêu gọi, bài thơ nhẹ nhàng tái hiện sự gắn bó giữa những người lính từ những điều giản dị nhất: “Quê hương anh nước mặn, đồng chua / Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá.” Tình đồng chí sinh ra từ sự đồng cảm trong gian khổ, được tôi luyện qua những đêm rét căm, những lần chia sẻ chiếc chăn mỏng, khẩu súng chung. Đặc biệt, hình ảnh cuối bài thơ: “Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới / Đầu súng trăng treo” vừa hiện thực vừa thơ mộng, thể hiện chất lính vừa mạnh mẽ vừa lãng mạn. Tôi cảm nhận được rằng, chính trong gian khổ, tình người càng trở nên đẹp đẽ và sâu sắc hơn. Bài thơ khiến tôi biết trân trọng tình bạn, tình đồng đội và càng hiểu hơn giá trị của sự hy sinh trong chiến tranh.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 5
Bài thơ “Nói với con” của Y Phương như một lời thủ thỉ thân thương của người cha gửi gắm cho con, cũng là lời nhắn nhủ chân thành về nguồn cội, bản sắc và niềm tin vào cuộc sống. Đọc bài thơ, tôi cảm nhận được tình yêu thương ấm áp của cha mẹ, tình gắn bó với quê hương, và niềm tự hào về truyền thống của dân tộc miền núi. Từ hình ảnh “chân phải bước tới cha / chân trái bước tới mẹ”, nhà thơ dẫn con đi qua những ngày thơ ấu gắn liền với thiên nhiên, lao động và con người quê hương. Nhưng ẩn sâu bên dưới là lời nhắn mạnh mẽ: “Người đồng mình thô sơ da thịt / chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con.” Câu thơ ấy khiến tôi thấy rưng rưng – bởi sự nhắc nhở rằng dù nghèo khó, chất phác, nhưng con người quê mình luôn vững vàng, giàu nghị lực. Bài thơ khiến tôi nhìn lại chính mình, biết trân trọng gia đình, yêu thương cha mẹ, và sống tự hào với gốc rễ của mình.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 6
Bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt đã để lại trong tôi những rung động sâu lắng về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình bà cháu thiêng liêng. Mỗi lần đọc lại bài thơ, tôi lại thấy lòng mình ấm áp và dâng trào một cảm giác thân thuộc đến kỳ lạ – như đang ngồi bên bếp lửa quê nhà, nghe bà kể chuyện ngày xưa.
Ngay từ câu thơ đầu tiên “Một bếp lửa chờn vờn sương sớm”, hình ảnh bếp lửa đã hiện lên như một biểu tượng thiêng liêng, gắn với tuổi thơ đầy gian khó nhưng ấm áp của đứa cháu nhỏ. Tôi xúc động khi đọc những dòng thơ kể về những năm tháng chiến tranh, bà âm thầm chăm sóc cháu giữa cái đói, cái rét, giữa tiếng bom đạn. Không chỉ là người giữ lửa cho ngôi nhà, bà còn là người giữ lửa cho tâm hồn, dạy cháu nghị lực sống: “Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói / Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi.” Mỗi dòng thơ như thấm vào tâm trí tôi hình ảnh người bà Việt Nam tần tảo, hi sinh vì cháu con mà không một lời oán than.
Nhưng bài thơ đâu chỉ dừng lại ở việc kể lại quá khứ. Nó còn là một bài học lớn về lòng biết ơn và sự trưởng thành. Khi đứa cháu lớn khôn, đi xa, bếp lửa của bà vẫn cháy âm ỉ trong ký ức, trở thành ngọn lửa thiêng liêng soi sáng suốt đời. Câu kết “Cháu không nói được điều gì hơn / Khi nhắc đến bếp lửa, bà ơi!” khiến tôi rưng rưng xúc động, bởi đó cũng là cảm giác tôi từng trải qua khi nhớ về người bà đã khuất của mình.
“Bếp lửa” là bài thơ của yêu thương, của hoài niệm, của đạo lý làm người. Nó khiến tôi thêm trân trọng tình thân, yêu quê hương và những điều giản dị nhưng ấm nồng trong cuộc sống.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 7
Trong rất nhiều bài thơ viết về quê hương, bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh khiến tôi xúc động hơn cả, bởi giọng điệu thiết tha và tình cảm chân thành, mộc mạc mà tác giả dành cho làng chài ven biển quê mình. Dù không sinh ra ở vùng biển như ông, nhưng khi đọc bài thơ, tôi như cảm nhận được tiếng sóng vỗ, mùi mặn của gió biển và cả niềm tự hào của một đứa con luôn đau đáu nhớ quê.
Hình ảnh đoàn thuyền ra khơi và trở về trong thơ Tế Hanh vừa mạnh mẽ vừa đẹp đẽ: “Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng / Dân chài lưới ra khơi, dàn buồm trắng như mơ.” Tôi không chỉ thấy được nhịp sống lao động khỏe khoắn của những người dân chài, mà còn cảm nhận được tình yêu tha thiết của nhà thơ dành cho quê mình. Ông không kể chuyện một cách khách quan, mà là một người con đang sống trong ký ức, đang “lặng nghe nước vỗ dưới chân ghế / nhớ cái mùi nồng mặn của cá, của biển.”
Bài thơ không quá phức tạp về ngôn ngữ hay cấu trúc, nhưng lại rất đỗi sâu sắc. Tình cảm quê hương hiện lên từ những điều nhỏ nhất: tiếng sóng, cánh buồm, làn da rám nắng của cha, hay cái dáng người khỏe khoắn của những ngư dân. Tôi chợt nhận ra rằng, quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn, mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành nhân cách và tình yêu cuộc sống trong mỗi con người.
Mỗi lần đọc lại “Quê hương”, tôi như được trở về với vùng đất tuổi thơ mình, cũng có dòng sông, cánh đồng, con đê nhỏ… Và tôi thấy yêu quê mình hơn, trân trọng hơn những điều bình dị đã làm nên con người mình hôm nay.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 8
Bài thơ “Tức cảnh Pác Bó” của Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ khiến tôi khâm phục Bác ở cốt cách ung dung giữa gian khổ, mà còn khiến tôi suy nghĩ rất nhiều về thái độ sống và tinh thần lạc quan của Người trong hoàn cảnh đầy khó khăn.
Bài thơ chỉ vỏn vẹn bốn câu nhưng hàm chứa những tầng ý nghĩa sâu sắc. Giữa núi rừng hiểm trở, thiếu thốn trăm bề, Bác vẫn viết ra những dòng thơ đầy hóm hỉnh và bình thản: “Sáng ra bờ suối, tối vào hang / Cháo bẹ, rau măng vẫn sẵn sàng.” Tôi thực sự khâm phục tinh thần lạc quan ấy – khi cuộc sống cách mạng còn vô vàn gian khổ, Người vẫn tìm thấy niềm vui trong thiên nhiên, vẫn nhìn mọi thứ bằng đôi mắt nhẹ nhàng.
Câu thơ “Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng” là hình ảnh tôi nhớ mãi. Một con người có thể ngồi trên bàn đá lạnh, chông chênh mà viết ra những trang sử quan trọng cho dân tộc – đó là minh chứng cho ý chí sắt đá, cho sự hy sinh thầm lặng mà vĩ đại. Nhưng điều khiến tôi xúc động nhất là câu cuối: “Cuộc đời cách mạng thật là sang.” Chữ “sang” ở đây không phải là vật chất, mà là khí chất – là niềm vui được sống đúng với lý tưởng.
Bài thơ khiến tôi hiểu rằng: không phải sống đầy đủ mới là hạnh phúc, mà sống có mục đích, có lý tưởng mới là điều quan trọng. Hình ảnh Bác trong “Tức cảnh Pác Bó” không chỉ là một vị lãnh tụ, mà còn là một tấm gương về lối sống giản dị, tinh thần lạc quan và niềm tin vào ngày mai.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 9
Khi đọc bài thơ “Sang thu” của Hữu Thỉnh, tôi có cảm giác như mình đang lặng lẽ đi giữa một buổi chiều yên ả, nơi mùa hạ đang chậm rãi nhường bước cho mùa thu dịu dàng. Bài thơ không chỉ ghi lại khoảnh khắc giao mùa trong thiên nhiên, mà còn gợi mở cảm xúc tinh tế, sâu lắng trong lòng người. Điều khiến tôi yêu thích bài thơ này chính là cách nhà thơ cảm nhận sự chuyển mình của đất trời một cách rất nhẹ nhàng nhưng tinh tế: “Bỗng nhận ra hương ổi / phả vào trong gió se.”
Không có sự dữ dội hay ồn ào, thu đến trong “Sang thu” một cách rất khẽ khàng, mơ hồ nhưng đầy quyến rũ. Hương ổi – mùi thơm quen thuộc của thôn quê – chính là tín hiệu báo mùa, gợi về ký ức tuổi thơ với vườn cây trái chín, với gió heo may đầu mùa. Tôi cảm nhận được rõ sự chuyển biến của đất trời khi đọc những câu như: “Sấm cũng bớt bất ngờ / Trên hàng cây đứng tuổi.” Ở đó, tôi không chỉ thấy hình ảnh thiên nhiên đang đổi thay mà còn nhận ra sự trưởng thành, điềm tĩnh trong tâm hồn con người.
Bài thơ giúp tôi hiểu rằng cuộc sống luôn có những biến chuyển nhẹ nhàng như thế. Có những thay đổi không ồn ào nhưng lại chạm đến sâu thẳm lòng người. “Sang thu” khiến tôi biết lắng nghe thiên nhiên, lắng nghe nhịp chảy thời gian trong lòng mình. Mỗi lần đọc lại, tôi thấy tâm hồn mình lắng lại, dịu dàng và bình yên hơn trước cuộc sống vội vã thường ngày.
Viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một bài thơ mẫu 10
Bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến tuy ngắn gọn, chỉ với tám câu thơ, nhưng lại khiến tôi vô cùng xúc động bởi tình bạn chân thành, mộc mạc mà sâu sắc. Ở thời đại ngày nay, khi mọi thứ đều dễ thay đổi và con người ngày càng sống nhanh hơn, tình bạn giản dị như trong thơ Nguyễn Khuyến lại trở nên đáng quý biết bao.
Bài thơ kể về một lần bạn đến thăm nhà, nhưng Nguyễn Khuyến không có gì để tiếp đãi vì cảnh nghèo: “Ao sâu nước cả, khôn chài cá / Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà.” Những hình ảnh ấy không chỉ gợi sự thiếu thốn vật chất, mà còn cho thấy lòng chân thật của nhà thơ. Dù không có gà, cá, chè, thuốc để tiếp bạn, nhưng ông vẫn vui mừng, vẫn hồn nhiên tiếp bạn bằng tất cả tấm lòng.
Câu thơ cuối “Ta với ta” chính là điểm sáng khiến tôi suy ngẫm nhiều nhất. Không cần lễ vật, không cần hình thức, hai người bạn tri âm gặp nhau đã là đủ đầy. Đó là tình bạn không toan tính, không vụ lợi – điều mà ngày nay có lẽ nhiều người đang dần quên mất.
Tôi nghĩ về bạn bè của mình, về những lần gặp nhau không cần quán xá sang trọng, mà chỉ là ngồi cùng nhau trò chuyện, chia sẻ thật lòng. Tình bạn như vậy mới thực sự đáng trân trọng. Bài thơ khiến tôi thêm yêu những điều giản dị, và càng quý hơn những người bạn đang âm thầm đồng hành cùng mình trong cuộc sống.
Xem thêm:
Tổng hợp 16+ viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử
20+ viết bài văn nghị luận về một vấn đề cần giải quyết (trong đời sống của học sinh hiện nay)